Ước gì đó chỉ là giấc mơ
Sinh ra trong một gia đình khó khăn, căn bệnh ung thư quái
ác đã cướp đi người bố yêu quý của tôi khi tôi chỉ mới lên 6 tuổi, chuẩn bị vào
lớp một. Một cảnh tượng kinh hồn và mất mát khi mất đi người trụ cột đã đè nặng
lên đầu hai mẹ con tôi. Ước gì đó chỉ là giấc mơ. Đó là phần mở đầu của câu
truyện mà tu van tam ly thanh tâm
muốn gửi tới các bạn đọc hum nay
Hai mẹ con cứ vậy, rau cháo nuôi nhau qua ngày và bằng cả
tình cảm, thương yêu của bà con họ hàng. Khi tôi học lớp 12, chuẩn bị ôn thi
vào đại học, mẹ tôi cũng yếu dần vì những năm tháng nhọc nhằn, tần tảo nuôi
tôi. Mẹ bảo tôi, dù vất vả đến mấy mẹ cũng chịu được, con người phải có chữ,
con phải học thì mới nên người được. Chứng kiến sự hi sinh cao cả của mẹ, tôi
tự nhủ sẽ cố gắng để thi đỗ đại học để sau này có thể đỡ đần và chăm lo cho mẹ.
Với sự cố gắng, chăm chỉ, tôi cũng đỗ vào đại học nhưng tôi mong ước. Nhưng
rồi, ông trời thật không công bằng với tôi, người đã cướp luôn đi cả người mẹ
mà tôi thương yêu hơn chính bản thân mình, khi tôi đang học năm cuối. Ước gì đó
chỉ là giấc mơ.
Gạt nước mắt sang một bên, tôi nghĩ đó là số phận rồi vậy
thì tôi lại càng phải mạnh mẽ hơn nữa để đối mặt với tất cả. Tôi phải tự kiếm
sống mưu sinh để lo cho bản thân. Nhưng may mắn thay, tôi đã gặp được anh, anh
đã chở che cho tôi, trong lúc tôi như muốn gục ngã. Anh đã cho tôi tình yêu và
hạnh phúc. Yêu nhau đươc hơn 1 năm. Tôi đã đồng ý làm vợ của anh. Anh dẫn tôi
về ra mắt với mẹ của anh ấy. Bố anh ấy bỏ mẹ con anh ấy khi anh ấy lên lớp 10.
Mẹ con cũng tần tảo nuôi nhau, nên khi gặp tôi, thấy tôi hiền lành ngoan ngoãn
bà rất vừa lòng và yêu mến. Tuy mẹ ở một mình nhưng mẹ vẫn muốn cho vợ chồng
tôi ở riêng. Mẹ bán đất cho vợ chồng tôi tiền để mua nhà trên Hà Nội, cũng để
tiện cho công việc của anh. Mẹ bảo tôi, nếu sau này nó có phản bội con thì cứ
về đây ở với mẹ. Lúc đấy tôi chỉ cười và cảm thấy yêu bà vô cùng.
(Ảnh internet)
Lấy nhau được gần 1 năm thì chúng tôi quyết định có con. Từ
hồi tôi có con, tôi cũng không có thời gian để chăm sóc cho bản thân nhiều.
Người xồ xề vì những rạn nứt khi mang bầu và sinh con. Và tất nhiên là chuyện
chăn gối của vợ chồng tôi cũng ít đi. Với tôi, tôi tin tưởng vào chồng mình
tuyệt đối, vì tôi biết rằng công việc của anh cũng bận đến bù đầu. Tôi ở nhà
chăm sóc con và lo cơm nước cho chồng. Nhưng có một hôm tôi phát hiện được
chồng mình có dấu hiệu của sự không chung thủy. Anh tắm lâu hơn và nói chuyện
cười đùa với một ai đó. Thường thì tôi không quan tâm lắm vì nghĩ là anh nói
chuyện về công việc. Tôi quyết định thử chồng, tôi lập nick facebook với avata
là hình của một cô gái trẻ khá sex, kết bạn và nói chuyện với anh. Nói chuyện
một hay hai lần anh tỏ là như lịch sự, tôi lại dùng những từ ngữ lả lướt hơn để
gọi mời anh. Tôi bất ngờ và bật khóc khi anh nói: “Thôi em ra giá luôn đi, đỡ
mất công, lằng nhằng, anh là anh không muốn vòng vo đâu.”. Tôi bất ngờ nhưng
vẫn cố bình tĩnh để nói chuyện tiếp: “Thế vợ anh xấu lắm à?”. Anh trả lời: “ừ,
ngày trước cũng không đến nỗi nhưng từ khi cô ấy sinh con, người xồ xề, anh
không còn muốn đụng vào nữa, thấy chán, nhưng vì con nên anh không muốn bỏ, thế
ra giá luôn đi. Kiểu người như em anh gặp nhiều và biết rất rõ giá rồi, nếu
được thì ok luôn”. Đến đây tôi không còn giữ được bình tĩnh thêm được nữa. Tôi
đã bật khóc, con tôi đang còn nhỏ quá. Tại sao số phận tôi lại ra nông nổi này.
Ông trời thật không công bằng, tưởng trừng đã lấy đi của tôi nhiều thứ như vậy,
cho tôi hạnh phúc, cho tôi hi vong, bây giờ hạnh phúc còn dở dang lại đánh gục
mất tia hi vọng đã lé loi từ anh trong tôi. Tôi không thể chịu đựng được, vì
thời gian qua anh đã phản bội tôi. Tôi đau đớn và tủi nhục quá. Bây giờ đã 10
giờ đêm tôi biết đi đâu bây giờ. Tình yêu trong tôi đã chết. Mái ấm của tôi ở
đâu? Bây giờ tôi biết phải đi đâu về đâu? Ước gì tất cả những thứ đã và đang
xảy ra với tôi, nó chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ kinh hoàng mà thôi. Trong
tôi bây giờ đã sụp đổ hoàn toàn, nhìn con tôi mà tôi lai càng sót sa hơn. Con
ơi! Bây giờ mẹ phải làm gì đây? Mẹ thương con quá, nhưng mẹ không thể chịu đựng
được. Mẹ xin lỗi con. Tự nhiên trong đầu tôi lại nhớ lại những lời mà mẹ chồng
tôi nói. Nhưng tôi cũng không muốn làm cho bà buồn. Vì bà là người quá phúc hậu
và hiền lành, nếu bà mà biết con trai duy nhất mà bà rất mực yêu thương ấy cũng
nhưng người đàn ông – chồng bà đã từng bỏ mình như thế thì chắc là không sống
nổi. Tất nhiên tôi không tha thứ cho người chồng đã phản bội mình, không phải
là một mà rất nhiều lần… Bây giờ tôi biết đi đâu về đâu đây? Hãy giúp tôi trả
lời những câu hỏi này với. Hãy làm gì đó với tôi. Tôi đã chịu đựng và cố gắng
quá nhiều rồi. Bây giờ tôi vẫn ước đó chỉ là giấc mơ!
Còn
rất nhiều câu chuyện về tình yêu, hôn nhân và gia đình khác mà thanh tâm muốn
chia sẻ với các bạn. hãy gọi ngay 1099 66 74 để được chia sẻ cùng với chị thanh
tâm những câu truyện về tư vấn tâm lý tình cảm, hay những câu truyện về tình yêu, giới tính và tình dục, tu van tinh duc để nhận được những lời khuyên
hữu ích nhất.
By Mai Mai
0 nhận xét:
Đăng nhận xét