Thứ Năm, 28 tháng 1, 2016

Ký ức của những ngày mưa

Cơn mưa rào lạ thường tưởng chừng như chỉ có ở tháng 6 mùa hè mà nay lại tràn về làm tăng thêm cái lạnh của chiều đông. Những cơn mưa thường đến với những nỗi buồn đủ thứ trên đời  và nó luôn đánh thức cả những kỉ niệm xa xôi từ trong sâu thẳm tâm hồn.  Tôi cá rằng những lúc ngắm mưa thế này cũng có ai đó buồn và nhớ về kỷ niệm nào đó giống tôi lúc này.

Ngày đó tôi còn là một đứa trẻ, Vì ở nhà buồn quá nên tôi  thường xuống cuối thôn chơi. Hôm đó cũng trong một buổi chiều mưa Con bé hàng xóm đứng bên hàng rào nheo cặp mắt nhỏ xíu nhìn tôi.  "Mai này tao không thèm lấy mày đâu thằng khùng" . Nó trách mắng tôi vì nó thích những bông hoa tôi vừa hái được mà không cho nó, có sao đâu vì lúc đó tôi chẳng để ý gì đến nó cả. Thế rồi thời gian cứ trôi nhanh con bé ngày xưa hai đứa hai cãi lội với nhau giờ đã trở thành một người con gái. Em đẹp nhất xứ, em  tinh khôi và tươi mát như cơn mưa đầu. Có lẽ vì con gái nên thay đổi quá nhanh mà sống với nhau từ nhỏ tôi cũng không thể nào nhận ra sự thay đổi ấy từ bao giờ nữa,em ngồi chơi với tôi mà mấy đứa cứ thèm thuồng
Và rồi một ngày kia, em hết mê mấy cái bông hoa cạnh nhà tôi nữa mà giờ nó thường kể về những chuyến đi chơi,em bảo thích đi dạo và thích ăn kem thế là tôi lại có cơ hội trở nó đi vòng vòng quanh thị trấn đưa nó đi dạo, thời gian cứ thế trôi đi mà tôi đã có tình cảm với em từ lúc nào không biết, nhưng em thì chẳng coi trọng thứ tình cảm ấy chắc em nghĩ tôi trẻ con lắm ấy chỉ muốn là con nít để được đưa đi chơi thôi...Tôi cũng kệ chẳng quan trọng miễn sao là thường xuyên được trở em đi chơi là tôi vui lắm rồi ý. Thế rồi em cũng tốt nghiệp trường huyện để bước tới giảng đường đại học, lơi mà bao nhiêu đứa con trai con gái quê tôi mơ ước mà chẳng được.  Em chuyển chổ ở tới gần trường, thế là tôi chẳng còn dịp nào đưa em đi chơi nữa và rồi em cũng chẳng thèm nhớ tới tôi. Trong lòng bao băn khoăn với bộn bề suy nghĩ. Em đã nhập trường một thời gian cũng khá dài mà chưa lần nào về thăm tôi cả, vào chiều mưa hôm ấy, trong tôi cảm thấy nhớ em vô cùng tôi quyết định bắt xe lên thăm em. Không biết có phải duyên số hay không mà sao bao nhiêu kỉ niệm của tôi đều gắn liền với mưa – em ra bến xe đón tôi mà thấy lòng vui kỳ lạ, em vẫn hồn nhiên như trước, vẫn là con bé xinh xắn mà làm bao nhiêu thằng con trai như tôi mê mẩn.  Những nơi phồn hoa phố thị này đã mang cho em một diện mạo hoàn toàn khác, một con người của phố phường xa hoa mà tôi không nghĩ rằng em sẽ thay đổi nhanh đến thế. Có lẽ tình cảm của tôi dành cho em trong mắt em chỉ là tình yêu của đứa con nít mà thôi.  Hum đó em dẫn tôi đi ăn và dẫn cả một người con trai khác nữa. Tôi thấy chạnh lòng và cũng hiểu ra rằng em chẳng bao giờ coi trọng tình cảm của tôi. Em chỉ coi tôi là người bạn thân thiết mà thôi . Thấy lòng mình đau nhói ở trong tim. Sau hôm đó tôi về nhà và không gặp lại em nữa, em cũng không nhắn lại cho tôi một lời hay liên lạc gì cả. Thời gian cứ thế trôi  em đi lấy chồng. em dọn đi đâu xa lắm, tôi chẳng biết. em cũng chẳng mấy khi về thăm nhà.  Rồi xóm làng đổi khác, ngôi nhà nhỏ của em cũng đi đâu....
Tôi quên lâu lắm rồi, bao nhiêu năm rồi tôi chẳng còn nhớ nữa nhưng tôi sợ mưa kì lạ.
Truyện ngắn của một bạn đã chia sẻ với tư vấn thanh tâm xin được chia sẻ cùng các bạn, Khi bạn có chuyện  muốn tâm sự hãy gọi cho chúng tôi 19006674 để được tổng đài tư vấn tâm lý tình cảm , tư vấn thanh tâm chia sẻ cùng bạn. tu van tam lytu van tinh duc .
Hãy gọi 19006674 nhánh 2 để được giải đáp những thắc mắc thầm kín.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Copyright © 2012 Nhà Đẹp + All Right Reserved
Designed by Odd Themes
Back To Top