cảm ơn số phận đã đưa em đến bên tôi
Yêu nhau và kết hôn với nhau đã được 20 năm chúng tôi đã có
chung với nhau hai người con một trai và gái. Chúng đều rất ngoan và học
hành giỏi giang làm bố mẹ rất vui . Bà xã
tôi là một người đảm đang, ít nói và rất hiền lành, không chỉ thế mà cô ấy
cũng là người có thành tích cao trong học tập lẫn trong công việc vì thế được
nhiều người trong công ty yêu mên và kính nể. Tôi đã từng rất yêu bà xã nhưng
cuộc sống gia đình đâu phải lúc nào cũng ấm êm. Gia đình nào cũng có lúc cơm chẳng
lành canh chẳng ngọt, chung quy cũng do
bất đồng quan điểm. Đặc thù công việc của tôi luôn phái đi công tác xa nhà , đi
nhiều lơi và quen nhiều người bởi vậy
không tránh khỏi những mối quan hệ trên mức bình thường.
Tôi đã có một mối quan hệ khá thân thiết với một đối tác của
tôi bởi thường xuyên xa nhà, hơn thế nữa vợ tôi không còn mặn mà gì chuyện chăn
gối. cô ấy chở lên lãnh cảm với tôi từ cách đây 4 năm. Cô ấy dường như không
còn ham muốn về chuyện chăn gối nữa, chính vì bản năng của đàn ông nó luôn thôi
thúc trong tôi mà tôi đã sống với đối tác như vợ chồng. Bọn tôi khá là hợp
nhau, có lẽ trải qua một đời chồng và có một đứa con nên cô ấy cũng hiểu được sự
thiếu vắng hơi người đàn ông. Chúng tôi thường xuyên chia sẻ với nhau mọi điều
trong cuộc sống, tôi thấy mình là người may mắn khi có được hai người phụ nữ rất
tốt và yêu thương tôi nhiều như vậy. tôi vẫn luôn tìm đến cô ấy khi tôi có nhu
cầu và dần dần tôi đã có nhiều tình cảm hơn thế, nhưng không vì thế mà tôi không
đối sử tốt với vợ mình. Về đến nhà tôi vẫn luôn quan tâm vợ mình bởi tôi thương
cô ấy rất nhiều. Tôi phải thừa nhận rằng con người cô ấy riêng chỉ có truyện
chăn gối là không mặn nồng chứ bất cứ
truyện gì đều hoàn hảo cả, khuôn mặt cô ấy xinh xắn, cô ấy rất biết lo toan cho
gia đình chăm no cho chồng cho con tuy nhiên hai vợ chồng vẫn luôn có những mảng
tối bất đồng mà khó chia sẻ với nhau được. Tôi vẫn giấu vợ và thường xuyên đi lại
với người tình của mình.
Tôi vẫn luôn nghĩ rằng vợ tôi không phát hiện ra rằng mình đang có người khác ở bên mình vì mỗi lần về nhà tôi đều tắt máy và cuối tuần vẫn dành thời gian cho gia đình một cách ân cần chu đáo
Mãi về sau này tôi mới phát hiện ra rằng phụ nữ vốn rất tinh tế, trong suốt mấy năm qua cũng có những khi tôi thấy vợ buồn và cô ấy gầy đi và có vẻ suy nghĩ nhiều hơn.Tôi băn khoăn mà không biết lý do, và tôi nghĩ chắc là do công việc vất vả quá. Thấy vợ như vậy tôi bảo cô ấy đi kiểm tra sức khỏe, tôi còn thuốc an thần và đồ ăn để khiến cho cô ấy dễ ngủ nhưng chẳng thể cải thiện được tình hình.
Cuối cùng sau bao năm ăn học, các con của tôi cũng dành được học bổng và đi du học nước ngoài, vợ tôi vui mừng và đã khóc vì hạnh phúc, khóc vì thương con còn ít tuổi mà đã xa nhà, bươn trải với cuộc sống khó khăn nơi đất khách quê người. vậy là các con của tôi cũng đã ra nước ngoài du học hết như mong mỏi của vợ chồng tôi. Vợ chồng tôi luôn muốn cho con cái tự chọn tương lai của mình.
Tôi vẫn luôn nghĩ rằng vợ tôi không phát hiện ra rằng mình đang có người khác ở bên mình vì mỗi lần về nhà tôi đều tắt máy và cuối tuần vẫn dành thời gian cho gia đình một cách ân cần chu đáo
Mãi về sau này tôi mới phát hiện ra rằng phụ nữ vốn rất tinh tế, trong suốt mấy năm qua cũng có những khi tôi thấy vợ buồn và cô ấy gầy đi và có vẻ suy nghĩ nhiều hơn.Tôi băn khoăn mà không biết lý do, và tôi nghĩ chắc là do công việc vất vả quá. Thấy vợ như vậy tôi bảo cô ấy đi kiểm tra sức khỏe, tôi còn thuốc an thần và đồ ăn để khiến cho cô ấy dễ ngủ nhưng chẳng thể cải thiện được tình hình.
Cuối cùng sau bao năm ăn học, các con của tôi cũng dành được học bổng và đi du học nước ngoài, vợ tôi vui mừng và đã khóc vì hạnh phúc, khóc vì thương con còn ít tuổi mà đã xa nhà, bươn trải với cuộc sống khó khăn nơi đất khách quê người. vậy là các con của tôi cũng đã ra nước ngoài du học hết như mong mỏi của vợ chồng tôi. Vợ chồng tôi luôn muốn cho con cái tự chọn tương lai của mình.
Từ khi các con đi du học, không khí trong gia đình trở nên lạnh
lẽo và trống trải hơn. Thấy vợ buồn bã mã thấy thương cô ấy. Bởi thế tôi thường
xuyên về nhà ăn cơm với vợ, vợ cũng chăm sóc tôi khá chu đáo, tuy nhiên thỉnh
thoảng tôi vẫn qua lại với người tình kia.
Rồi đến một ngày kia tôi đi làm về nhà sớm thấy nhà cửa vắng tanh, tôi linh cảm như có điều gì đó chẳng lành.Tôi chạy vào bếp và gọi vợ ơi cũng không thấy đâu, chạy lên phòng ngủ thấy Tủ cũng trống trơn, tôi vô cùng hốt hoảng khi thấy bức thư của cô ấy để lại trên bàn
- Em đi đây, em cảm thấy rất vui vì những ngày qua anh đã về nhà ăn cơm cùng với em. Giờ đây khi con cái đã trưởng thành và có học thức cao trong xã hôi, Vậy nên em không muốn làm phiền đến hạnh phúc của hai người, em muốn đi một lơi thật xa, thật xa để lòng được thanh thản hơn. Đừng tìm em.
Rồi đến một ngày kia tôi đi làm về nhà sớm thấy nhà cửa vắng tanh, tôi linh cảm như có điều gì đó chẳng lành.Tôi chạy vào bếp và gọi vợ ơi cũng không thấy đâu, chạy lên phòng ngủ thấy Tủ cũng trống trơn, tôi vô cùng hốt hoảng khi thấy bức thư của cô ấy để lại trên bàn
- Em đi đây, em cảm thấy rất vui vì những ngày qua anh đã về nhà ăn cơm cùng với em. Giờ đây khi con cái đã trưởng thành và có học thức cao trong xã hôi, Vậy nên em không muốn làm phiền đến hạnh phúc của hai người, em muốn đi một lơi thật xa, thật xa để lòng được thanh thản hơn. Đừng tìm em.
Tôi đã chết lặng khi
đọc mấy dòng đó của vợ, trời đất như quay cuồng
vậy là trong suốt mấy năm qua cô ấy
biết tôi có người khác, biết tôi lừa dối cô ấy nhưng vẫn im lặng vì không muốn ảnh
hưởng tới các con tôi. Để chúng có thể tập trung học hành, chúng không phải suy
nghĩ về những truyện của người lớn. Phải chăng cô ấy thấy mình không thể đáp ứng
truyện chăn gối nên nhắm mắt làm ngơ khi tôi có người khác. Lục tung trong tủ đồ
của cô ấy tôi thấy cuốn nhật ký, lật giở từng trang giấy nhòe nhoẹt tôi biết cô
ấy đã khóc khi viết nó,tôi hiểu vì sao cô ấy hay buồn và mất ngủ, luôn trầm tư
suy nghĩ.
Tôi đã nợ cô ấy quá nhiều, có lẽ cả đời này chẳng thể nào trả
được nữa, tôi đã làm tổn thương cô ấy. sao giờ tôi mới nhận ra điều đó khi quá
muộn màng. Tôi vội la ra ngoài phố, tìm khắp lơi mà nghĩ rằng cô ấy có thể đến,
tôi gọi điện hỏi bạn bè cô ấy, trong tôi hoang mang lo lắng vô cùng. Tôi cũng
đã về nhà mẹ đẻ của vợ tôi để tìm nhưng vẫn không có tin tức gì của vợ. Nếu vợ
tôi có làm sao thì cả đời tôi sẽ sống trong ân hận và giằn vặt lương tâm. Mỗi
ngày trôi qua tôi chỉ có thể chợp mắt được vài tiếng,.Tôi nghỉ làm để tìm vợ
tôi, chỉ mong em đừng làm điều gì dại dột . Hơn bao giờ hết tôi tự nhủ nếu em
trở về anh sẽ hết lòng với gia đình, dành hết tình cảm cho em. Tôi đã hiểu được
giá trị của gia đình là như thế nào – tôi giận mình đã quá vô tâm với vợ, không chia sẻ động viên vợ lúc cô ấy
khó khăn nhất.
Vợ tôi tắt liên lạc, tôi tất bật đi tìm cô ấy nhưng giữa phố xá đông người chẳng thấy bóng dáng của vợ đâu,chợt nhận ra cô ấy hi sinh cho tôi thật nhiều và cũng vì tôi mà chịu đựng thật nhiều, tôi là một người đàn ông chẳng ra gì.Lâu nay tôi cứ mải miết với công việc và cuộc vui ngoài kia mà lãng quên những buổi hẹn hò, nói chuyện của hai vợ chồng chính bản thân tôi đã tự đẩy vợ xa mình, tôi có lỗi với cả hai người phụ nữ. Chưa bao giờ tôi lại muốn gặp vợ và ôm lấy cô ấy như lúc này.
Vợ tôi tắt liên lạc, tôi tất bật đi tìm cô ấy nhưng giữa phố xá đông người chẳng thấy bóng dáng của vợ đâu,chợt nhận ra cô ấy hi sinh cho tôi thật nhiều và cũng vì tôi mà chịu đựng thật nhiều, tôi là một người đàn ông chẳng ra gì.Lâu nay tôi cứ mải miết với công việc và cuộc vui ngoài kia mà lãng quên những buổi hẹn hò, nói chuyện của hai vợ chồng chính bản thân tôi đã tự đẩy vợ xa mình, tôi có lỗi với cả hai người phụ nữ. Chưa bao giờ tôi lại muốn gặp vợ và ôm lấy cô ấy như lúc này.
Vậy là đã hai tuần trôi qua tôi tìm em trong vô vọng, tôi chợt
nhớ tới bãi biển nơi chúng tôi ngày xưa yêu nhau hay đi du lịch ở đó, cô ấy vẫn
ngồi suy tư bên bãi đã trong những chiều hoàng hôn. Tôi liền bắt chuyến bay tới
đó ngay mà không để chậm trễ phút giây nào nữa. Và điều kỳ diệu đã đến với tôi,
có lẽ số phận đã cho tôi cơ hội để trả hết những gì mà tôi còn nợ em. Có lẽ trả
hết cả đời này còn chưa đủ. Thì ra em đã
tới đây để tĩnh tâm suy nghĩ và để nghỉ ngơi. Thấy bóng dáng quen thuộc ấy mà
tôi không kìm lòng mình được – giọng tôi run run vì sung sướng và hạnh phúc
- Hãy tha lỗi cho anh em nhé. Cô ngỡ
ngàng khi thấy tôi giọng cô lạc đi vì bất ngờ “ sao anh biết em ở đây “ – tôi
đang định trả lời thì em ra dấu bảo tôi hãy im lặng, đừng nói gì cả. Em muốn
tôi hãy im lặng để suy nghĩ về những điều đã qua. Có lẽ em là một người con gái bao dung nhất
trái đất này giá như em cứ trách mắng, cứ đánh đập tôi thì tôi sẽ thấy lòng
mình nhẹ nhàng hơn biết bao nhiêu. Em nhìn tôi và chợt khóc khi thấy những vết
thâm quầng trên mắt tôi vì những ngày qua mất ngủ để tìm em. Em tha thứ cho tôi
tất cả.
Tôi đã cắt hẳn mối quan hệ với người con gái kia, hôm nào
tôi cũng cố gắng về sớm để cùng ăn tối với vợ.
Những hôm đi công tác xa, tôi thường gọi điện về nhà để nói truyện với vợ
cả buổi cho vợ bớt cô đơn. Tôi thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi cơ hội để sửa
sai những lỗi lầm của mình. Suýt chút nữa tôi đã mất đi người thương tôi nhất.
Hôm nay đây, vợ chồng tôi đang chuẩn bị để ra sân bay đón
con gái bé bỏng xa nhà đã lâu nay mới về thăm nhà, em không quên chuẩn bị cho
tôi một bộ quần áo thật tươm tất. Tôi thấy mình là người hạnh phúc nhất thế
gian này.
Hãy gửi những những câu chuyện những tâm sự, những thắc mắc trong tình yêu hôn nhân và gia đình tới tư vấn thanh tâm .Trung tâm tư vấn tâm lý tình cảm thanh tâm sẽ sẵn sàng tư vấn cho bạn.
Tư vấn thanh tâm chuyên tu van tam ly, tu van tinh duc 19006674
0 nhận xét:
Đăng nhận xét